Thứ Sáu, 29 tháng 8, 2014

Cầu nguyện – vấn đề sống còn của đời tận hiến

caunguyen1
Cầu nguyện là hành động thường thấy trong đời sống Đức Tin của người tín hữu các tôn giáo. Đối với người tín hữu Công Giáo, cầu nguyện càng đóng một vai trò quan trọng bậc nhất. Cầu nguyện được ví như hơi thở, như cơm ăn, như nước uống. Bởi vì, cầu nguyện là việc đi đến và tâm sự với Chúa, là việc trò chuyện cách diện đối diện với Chúa. Theo cách nói của thánh nữ Têrêsa Hài Đồng Giêsu thì: “Cầu nguyện là nói chuyện với Chúa như người con nói chuyện với cha mẹ mình”. Những người bước theo Chúa trong ơn gọi tu trì thì việc “nói chuyện” với Chúa lại càng là ưu tiên bậc nhất và việc đó mang ý nghĩa sống còn đối với đời tu.
Có thể không cần giải thích nhiều người cũng hiểu được điều đó. Tuy nhiên, khi bước vào cuộc sống tu trì thì nhiều người vẫn chưa nhận ra được giá trị và vai trò của lời cầu nguyện đối với con đường mình đã chọn. Bởi lẽ, nhiều người, nhiều tu sĩ chỉ làm việc cầu nguyện như bổn phận bắt buộc, như một thói quen, hay như là cách để thể hiện mình… Họ quên mất điều quan trọng nhất của việc cầu nguyện là gặp gỡ Chúa và tâm sự với Ngài để từ đó thêm lòng yêu mến, thêm khát khao kết hiệp mật thiết với Chúa. Tất nhiên, đời sống cầu nguyện trong bậc tu trì cũng còn là một ân ban. Không phải ai cũng dễ dàng có được một sự kết hợp mật thiết đến mức biết được Thiên Chúa đang nói chuyện và chia sẻ tất cả mọi điều với mình. Hoặc cũng chẳng mấy ai khi đã sống trong tình trạng của việc cảm nhận và “chạm” đến Chúa trong đời sống cầu nguyện mà có thể giữ nó thật lâu bền, không “lên thác xuống ghềnh”. Bởi lẽ, Thiên Chúa là Đấng vô hình, Ngài ẩn mình để ta hằng khao khát Ngài, hay ít nhất là ta có cảm giác như thế. Đối với con người là thụ tạo thấp hèn thì việc chạm đến Chúa và giữ lấy sự đụng chạm đó quả là điều khó khăn. Thánh Gioan Thánh Giá, một linh mục, một ẩn sĩ, một nhà thần bí, người được biết đến với sự “đụng chạm” đến Chúa cũng nhiều khi phải trăn trở, kêu gào: “Ngài ở đâu sao để con mãi tìm? Sao để con say đắm rồi Ngài vẫn biền biệt? Để con sống trong u tối ngập tràn. Để con hoá điên dại trong thung lũng hải hùng. Con lang thang suốt ngày suốt tháng. Phải chăng con song đuổi một bóng hình ảo ảnh? Phải chăng con quá xa người con say đắm? …”. Nhưng có thể khẳng định một điều: Việc liên lỉ cầu nguyện là cách duy nhất để tìm lại những sự “đụng chạm” đến Chúa mà nhiều khi trong cuộc đời, nhờ ơn Chúa ta đã có được. Điều này cũng cho chúng ta một khẳng định về việc không bao giờ được ngưng cầu nguyện dù cho có những khi ta như bị Chúa bỏ rơi, như không còn hoàn toàn tin tưởng…
Đối với tôi, việc cầu nguyện là vô cùng cần thiết. Tuy nhiên, việc tìm gặp Chúa cũng là việc khó khăn nhất, là trăn trở lớn nhất. Nhiều khi trong cuộc đời ta đã vô tình cho đó là gánh nặng. Nhiều khi ta đã không kiên trì đến cùng và đã sai lầm trong những phán đoán của chúng ta. Tuy nhiên, việc trung thành cầu nguyện sẽ dẫn ta đến những cảm nhận thú vị và tuyệt vời của tình yêu. Cầu nguyện đem lại cho ta sự tươi mới trong tâm hồn, khơi dậy trong chúng ta niềm tín thác mãnh liệt và đánh động ta bởi những cảm nhận ngọt ngào. Thánh Têrêsa Hài Đồng đã thật sâu sắc khi phát biểu: Đối với con, cầu nguyện là sự dấy lên của trái tim; nó là một cái nhìn đơn sơ về Thiên Đàng, nó là tiếng kêu của nhận diện và tình yêu, ôm ấp cả khổ cực lẫn niềm vui. Nói một cách khác, nó là một cái gì đó cao quý, siêu nhiên, mở rộng tâm hồn con ra và kết hợp nên một với Chúa… Con đã không có dũng cảm để tìm trong sách các lời kinh đẹp đẽ… Con giống như một đứa con nít chưa biết đọc, chỉ nói với Chúa tất cả những gì con muốn và Ngài sẽ hiểu thấu”.
Qủa không còn niềm vui nào lớn lao hơn khi ta đã từng, hoặc đang “đụng chạm” đến Chúa, hay có những cảm giác của hạnh phúc, sự ngọt ngào của tình yêu. Nhờ cầu nguyện liên lỉ, với những lời đơn sơ của con tim, không cần chi những lời kinh đẹp, không cần lắm những từ hoa mỹ, nhưng chỉ cần một con tim bé nhỏ luôn đặt mình dưới cánh tay của Chúa thì chúng ta đã có thể cảm nếm được những điều đó. Để rồi, được kết hợp với Chúa cách sâu xa nhất, rất bình dị và giản đơn đến nỗi nhiều khi chúng ta chẳng thể diễn tả được bằng ngôn từ.
Cầu nguyện sẽ giúp chúng ta trong mọi bước đường của cuộc đời, đặc biệt là đời dâng hiến. Cầu nguyện sẽ giúp giữ lòng trung thành, bởi lẽ, có tình yêu thì ta chẳng còn tha thiết gì với những thứ khác. Ngoài Chúa ra ta sẽ chẳng cần tìm kiếm thứ gì có thể thay thế Ngài. Và nhờ sự cầu nguyện từng giây phút trong cuộc sống, ta luôn tự nhắc nhở bản thân mình về điều mình đã chọn, cũng đồng thời mang lại cho ta xác quyets bằng những nghi vấn cho chính bản thân như thánh Gioan Thánh Giá xưa từng nhắc nhở chính bản thân ngài: “Ngươi còn muốn tìm điều gì hơn nữa? Ngươi còn muốn rong ruổi đoạn đường nào? Chẳng nhẽ ngươi không hài lòng với Vua ngươi! Với Đấng ban bình an. Đấng là nguồn mạch mọi hạnh phúc. Nước Thiên Chúa đang ở trong lòng ngươi”.
Peter Thái Hùng

Không có nhận xét nào:

Người Tôi Yêu

Các bạn trẻ thân mến, Là phận nữ nhi, theo lẽ thường tình, lớn lên đến tuổi lấy chồng, ai cũng mong mình có được người bạn trai lý tưởng: Đẹ...