Thứ Năm, 23 tháng 6, 2022

Chiêm ngắm Thánh Tâm Đức Giêsu


Không biết tự bao giờ và vì lý do gì mà người ta thường thấy hình ảnh trái tim để làm biểu tượng cho tình yêu. Những đôi lứa yêu nhau thường vẽ hình trái tim rồi ghi tên mình cận kề trái tim ấy. Còn những ai đang đau khổ trong tình yêu thì diễn tả tâm tư đau buồn của mình dưới dạng một trái tim có mũi tên đâm qua với những giọt huyết từ từ chảy xuống. Để diễn tả tình yêu của mình dành cho thế nhân, Thiên Chúa, qua Đức Giêsu, cũng dùng hình ảnh trái tim để bộc lộ. Tin Mừng đã diễn tả cho chúng ta thấy trái tim ấy ngọt ngào và đầy ắp yêu thương biết bao, nhưng rốt cuộc, cái kết cho trái tim bao dung và tràn trề tình yêu mến ấy lại là một cảnh cô đơn trên đồi vắng, một mũi giáo đâm qua vớinhững giọt máu cuối cùng nhẹ nhàng rơi xuống đất.


Trái tim của Giêsu là trái tim luôn hướng về Cha với một lòng cảm mến và vâng phục tuyệt đối. Chẳng bao giờ Ngài đặt Cha ra khỏi cuộc đời mình. Lúc đầu ngày khi vừa tỉnh giấc, đến khi mọi công việc đã hoàn thành xong, Ngài đều tìm đến một nơi thanh vắng để ở lại với Cha, dâng lời tạ ơn và trao phó mọi sự cho Người. Đối với Giêsu, việc gì Cha làm cũng tuyệt vời vô song. Chính Cha đã nuôi sống con chim sẻ trên không, đã mặc đẹp cho cánh hoa huệ ngoài đồng, đã mặc khải những điều cao cả cho những người nhỏ bé. Trước khi tuyển chọn các môn đệ thân tín, Đức Giêsu cũng tìm đến Cha trong nhiều ngày để xin ơn soi sáng. Khi chuẩn bị bước vào cuộc Khổ Giá, Ngài tha thiết tâm sự với Cha. Biết rằng chén đắng Cha trao thật khó khăn và đau đớn, nhưng tình yêu và lòng tín thác vào quyền năng của Cha đã giúp Giêsu chẳng ngại ngùng chi, chẳng còn lo lắng gì. Trên thập giá, lòng buồn phiền quá đỗi vì chẳng thấy Cha đâu, nhưng Ngài vẫn trao dâng hết mọi sự, kể cả linh hồn Ngài vào tay Cha, Đấng mà Ngài yêu mến khôn cùng, yêu trên hết mọi sự.


Trái tim của Giêsu là một trái tim hướng về mọi người, đặc biệt là những người nghèo hèn, nhỏ bé, yếu thế và bị bỏ rơi. Khi sinh ra, Ngài đã chọn cho mình một nơi rốt cùng nhất để những mục đồng có thể đến viếng thăm. Ngài cũng đã tự xếp mình vào hàng tội lỗi bên bờ sông Giordan, để các tội nhân không còn thấy mặc cảm. Suốt hành trình công khai giảng dạy, Ngài chẳng ngại chi khi nắm lấy tay bệnh nhân, đụng chạm đến người cùi, ăn uống với phường thu thuế, để cho người phụ nữ tội lỗi đụng chạm đến mình. Khi thấy một đoàn lũ người đông đảo cất bước theo, Ngài đã không thể kiềm chế được cảm xúc. Ngài chạnh lòng thương khi nghĩ đến cảnh đàn chiên bơ vơ không người chăm nom. Nhìn đến thành Giêrusalem, Ngài đã nghẹn ngào đến rơi lệ vì nghĩ đến cảnh tan tác và cứng tin của họ. Trong bữa tiệc ly, con tim của Giêsu đã xao xuyến vô cùng vì nghĩ đến cảnh sẽ chia lìa những người mình yêu mến, là các môn đệ đang ngồi đồng bàn với họ đây. Cả đến khi chết, Ngài cũng chọn cái chết ngang hàng với những tên tội phạm nguy hiểm nhất. Một tên trộm ăn năn vào phút chót cũng đủ khiến cho con tim nhạy cảm của Ngài rung động, thứ tha và hứa ban phần thưởng Nước Trời.


Trái tim của Giêsu là con tim đầy lòng thương xót, bị bội phản nhưng lúc nào cũng thứ tha. Người ta chạy đến với Ngài những khi cần đến quyền năng của Ngài. Biết bao nhiêu việc lành phúc đức Ngài thực thi khi thi hành sứ vụ đã cứu thoát bao nhiêu con người khỏi bệnh tật, tội lỗi và mặc cảm của mình. Các môn đệ, từ thân phận đánh cá thấp hèn, đã được Ngài đưa lên vị trí cao, được cộng tác với Ngài trong công cuộc cứu độ nhân thế. Nhưng rốt cuộc, tất cả đều quay lưng với Ngài, đều bỏ mặc Ngài vào lúc Ngài cần họ đỡ nâng nhất. Bao nhiêu lời dạy dỗ quý báu, họ như bỏ ngoài tai, chẳng mảy may để ý. Nỗi cô đơn và bóng đêm trong Vườn Dầu như muốn xé nát con tim Ngài, vậy mà những kẻ thân tín nhất của Ngài vẫn say chìm mê man trong giấc ngủ. Ngoài kia, những người đã được thụ ơn Ngài, những người đã từng lớn tiếng tung hô Ngài, nay cũng cất cao lời tuyên bố muốn tử hình Ngài. Một thời, họ cho rằng Giêsu là một ngôn sứ vĩ đại; giờ đây, chỉ vì Giêsu không thể đáp ứng nguyện vọng của họ, họ sẵn sàng xem Giêsu như một người phản nghịch và đáng chết. Ấy vậy mà khi bị xử tử, Giêsu vẫn không một lời oán trách, chỉ một mực cầu xin Cha tha thứ cho sự yếu đuối và vô tri của họ.


Tình yêu có những lý lẽ riêng của nó. Nó có thể để ý đến từng chi tiết nhỏ vụn vặt những điều tốt mà người mình yêu đã làm, nhưng lại chẳng để ý chi đến những lỗi lầm to tát của họ. Tình yêu có sức xua tan tất cả những nỗi đau mà người mình yêu mang đến. Và cho dù có phải chết đi cho người mình yêu, đó vẫn là một niềm hạnh phúc khôn nguôi, chứ không bao giờ là một điều mất mát.

Trái tim của Giêsu là một trái tim đầy ắp tình yêu như thế. Ta hãy cùng chiêm ngắm trái tim ấy để mong sao cảm nghiệm được tình yêu Thiên Chúa dành cho ta, và để ta cũng có thể yêu Ngài và yêu tha nhân như vậy.

 

Pr. Lê Hoàng Nam, SJ

Chủ Nhật, 19 tháng 6, 2022

Cha - Con


Lâu nay,  hình ảnh tốt lành của người cha đã trở thành nguồn cảm hứng cho mỗi cuộc đời, mỗi con người. Những tảo tần, vất vả của cuộc sống mưu sinh đều in hằn trên khuôn mặt dấu yêu của cha. Những nếp nhăn, mái tóc bạc, bàn tay thô ráp và đôi vai gầy guộc là những chứng tích thành lời của một cuộc đời hy sinh. Dẫu quy luật “tre già măng mọc có gì lạ đâu!”, nhưng không có tre già che chở thì làm sao măng có thể thành hình? Chắc hẳn cuộc đời mỗi người con nếu không có đôi tay người cha thì làm sao khôn lớn thành người. Cha đã chuyển trao cuộc sống, sức trẻ và cả những mơ ước cho con. “Ngày của cha” cho ta cơ hội để ngẫm nghĩ về cha, để tình yêu và nỗi nhớ luôn chất chứa trong lòng mỗi người con.


Tiếng nói bệp bẹ đầu tiên của trẻ nhỏ là “ba ba, ma ma…” Tiếng gọi ấy khởi phát từ niềm tin và tình yêu của trẻ nhỏ vào người cha, người mẹ. Qua đó ta thấy được vai trò khơi mào nhân cách của cha mẹ nơi con cái. Tâm hồn con trẻ như trang giấy trắng để cha là người họa sĩ vẽ lên những đường nét đầu tiên trong bức tranh cuộc đời của người con. Khi mới bập bẽ biết nói, cha dạy con hai tiếng cám ơn. Khi chập chững những bước đầu đời, cha dạy con nghị lực đứng dậy. Rồi cha dạy con bài học yêu thương, chia sẻ khi cùng con trên đường đến lớp. Cha chỉ cho con chữ tín trong đời trước khi con bước vào cuộc sống xa quê. Rồi khi con lầm lỗi, cha sửa dạy nhưng không loại trừ, cha trừng phạt nhưng không ghét bỏ, cha đồng cảm chứ không thoả hiệp với lỗi lầm của con. Để rồi từng ngày, tình thương của cha đã cho con nghiệm được tình yêu con người là gì.


Cha đã vun trồng cuộc đời cho chúng con. Những mầm cây non cần được chăm sóc kỹ lưỡng. Chúng cần những mảnh đất tơi sốp, cần đến ánh nắng mặt trời. Chúng cũng cần được che chắn khỏi những cơn giông tố, khỏi cái nóng gay gắt. Chúng cần một chế độ tưới bón kỹ càng. Chúng cần được cắt tỉa, phong ngừa những dịch bệnh. Để rồi, hy vọng rằng, chúng sẽ trở thành những tán cây vững trải giữa sóng gió cuộc đời. Cha ơi, cuộc đời chúng con như một tán cây có thể đứng vững là nhờ được chăm sóc khi còn thơ dại. Gia đình là mảnh đất tơi xốp để cây non nớt bám vào hút nhựa mà sống. Như ánh mặt trời, cuộc sống cho chúng con những mục tiêu để vươn lên. Thế nhưng, không có đôi tay chăm ẵm, không có sự lao nhọc xới bón của cha thì cuộc đời non yếu của chúng con sẽ bị dập nát dưới sự tàn phá của những cơn giông tố. Cha là người tuyệt vời vì đã ươm trồng cuộc đời chúng con trong mảnh đất yêu thương của tình cha.


Không cho con sự giàu sang phú quý, nhưng cái quý nhất cha cho con là tình yêu. Thánh Giáo hoàng Gio-an XXIII kể lại rằng: khi còn nhỏ, cha là người hay dẫn ngài đi tham dự các nghi lễ tại nhà thờ. Một ngày kia, hai cha con phải lặn lội một ngày trời để có thể tham dự lễ hội tại nhà thờ chính tòa. Đến nơi, ngài đã thất vọng vì đoàn người tham dự rất đông, mà ngài lại thấp bé. Ngài chẳng trông thấy gì cả! Không ngần ngại, người cha đã cõng ngài trên vai, và ngài đã nhìn thấy toàn bộ khung cảnh của buổi lễ. Ngài vui mừng khôn xiết! Sau này, trong cuộc đời giáo hoàng, khi vất vả hay khó khăn, ngài nhớ lại hình ảnh đôi vai ngày nào của người cha. Qua đó ngài có thể cảm nhận tình yêu sống động của Thiên Chúa. Thiên Chúa cũng đang nâng ngài lên như cha ngài ngày xưa. Bằng chính cuộc đời và tình thương thầm lặng, cha đã chỉ cho con Thượng Đế là ai và tình yêu của Ngài cao cả biết chừng nào! Cha không giảng thuyết hùng hồn, không suy tư sắc sảo, nhưng cha đã định hướng cuộc sống tâm linh của con bằng giờ kinh gia đình, bằng niềm tin, sự phó thác và tình yêu nơi Thiên Chúa. Là thầy dạy Đức Tin, cha đã cho con điều quý giá nhất mà cha xác tín.


Những khó khăn, vất vả của cuộc sống gia đình đổ dồn lên đôi vai cha. Nuôi nấng con cái thành người đã bào mòn sức lực của cha. Cha bươn trải với đời để cho con miếng cơm manh áo. Cha đánh đổi sức lực của mình để dành lấy cho con một tương lai rạng ngời. Cha đã quên những đam mê thời trai trẻ, đã xa rời thời kà kê ở chốn ăn chơi. Nhờ đó, sự khôn lớn từng ngày của chúng con được cha hết mực quan tâm. Gác lại những dự tính cho riêng mình, cha đã hy sinh cuộc đời cho chúng con!


Lời tri ân dành cho cha nói sao cho xứng. Cuộc đời con có thể vươn xa trên con đường hạnh phúc là vì con đang tựa vào bờ vai vững chãi của cha. Cám ơn cha đã cho con sự sống; tri ân cha đã cho con cuộc đời; biết ơn cha đã dẫn con đến với Thiên Chúa và chúc tụng Chúa đã cho con có cha!


Chúc cha luôn bình an và hạnh phúc trong cuộc đời! Đặc biệt ngày hôm nay, Chúa nhật thứ 2 của tháng 6, cha của con và con của cha luôn nhớ nhau trong lời cầu nguyện!


Mừng ngày của cha,


Giuse Bùi Thế Dũng, S.J.


Người Tôi Yêu

Các bạn trẻ thân mến, Là phận nữ nhi, theo lẽ thường tình, lớn lên đến tuổi lấy chồng, ai cũng mong mình có được người bạn trai lý tưởng: Đẹ...