Thứ Sáu, 26 tháng 12, 2014

Máng Cỏ Tâm Hồn

Mỗi mùa Noel về, ai ai cũng nao nức chuẩn bị cho gia đình mình một máng cỏ thật xinh. Máng cỏ ấy được trang bị rất chu đáo, nào là điện nhấp nháy đủ màu, những chiếc đèn sao sáng chói, cây thông điểm tuyết trắng cùng những dải trang kim rực rỡ được đặt bên hang đá và có cả ông già Noel ôm những gói quà đứng đón mọi người đến viếng thăm… Tâm tình đón Chúa được đánh giá theo kiểu dáng, và thời giá của mọi vật dụng trang trí trong hang đá, số tiền bỏ ra càng nhiều chứng tỏ việc đón Noel càng lớn.
Lặng lẽ nhìn mọi người tất bật, lăng xăng qua lại để mua sắm, tôi tự nhủ: còn tôi, hang đá để Chúa ngự vào trong đêm Giáng Sinh được đặt ở đâu và trang bị như thế nào? Chắc chắn Thiên Chúa không còn giáng sinh lại nơi máng cỏ đơn hèn năm xưa hay những lâu đài cách điệu như hôm nay, mà phải là một nơi nào khác.
Thiên Chúa Ngài muốn đi sâu vào cuộc sống con người để sẻ chia thân phận kiếp người. Ngài cảm thông với nỗi đau của con người, thao thức với niềm thao thức của con người và cùng với con người đẩy lui mọi bóng đêm tội lỗi, hận thù. Thiên Chúa luôn khao khát cho con người sống hạnh phúc và bình an “Tôi đến để cho chiên được sống và sống dồi dào” (Ga 10,10).
Thiên Chúa đã đặt để trong tâm hồn con người khát vọng chính Thiên Chúa. Con người luôn luôn khắc khoải tìm kiếm Ngài. Nhưng Thiên Chúa biết rõ nỗi bất lực của con người, Ngài đã mở ra một cách thế mới để con người có thể gặp được Ngài, đó là Ngài đích thân đến với con người và sống như con người, để con người có thể đến với Ngài cách dễ dàng. Thiên Chúa luôn đi bước trước, tình yêu của Ngài thật bao la còn sự đáp trả của con người thật mong manh và bé nhỏ. Thiên Chúa luôn trung tín ngay cả trong sự bất trung của con người.
Tôi luôn luôn khát vọng sống hạnh phúc, và tôi luôn thâm tín rằng hạnh phúc đích thực không đâu ngoài Thiên Chúa. Chỉ có Thiên Chúa mới khỏa lấp được sự trống vắng trong tâm hồn tôi, chỉ có Ngài xoa dịu được nỗi đau và xóa đi những khắc khoải trong tôi. Và muốn đạt được điều đó, tôi phải luôn có thái độ khao khát đích thực, sẵn sàng lắng nghe lời mời gọi của ngài, cộng tác đắc lực với ơn thánh để cuộc đời tôi thực sự được chữa lành.
Tôi quyết định sẽ biến tâm hồn mình trở thành hang đá để Chúa ngự vào, để từ nơi thẳm sâu ấy tôi thực sự cảm nhận được Thiên Chúa đang Giáng Sinh cho tôi. Thiên Chúa muốn sinh lại tôi trong chính ân nghĩa của Ngài, để tôi cũng được hưởng hạnh phúc và ngụp lặn trong tình yêu của Ngài.
Tôi phải chuẩn bị máng cỏ tâm hồn tôi như thế nào? Đó vẫn là một câu tự vấn lặp đi lặp lại trong tâm trí mỗi ngày. Chúa muốn gì nơi con người tôi ? Nhưng tôi có đủ can đảm mở ra để Ngài có thể đi vào căn phòng riêng ấy? Hay tôi lại sợ Ngài thấy tâm hồn tôi còn quá bề bộn và chật hẹp. Và cũng có khi tôi không muốn tiếp đón Ngài vì sự hiện diện của Ngài là sự tố cáo thái độ sống ích kỉ, ti tiện và tội lỗi của tôi. Những lúc như thế sự hiện diện của Ngài dường như làm cho tôi thêm lúng túng, có những khi tôi muốn xin Ngài hãy tránh xa để tôi được yên. Đó là lúc tôi đang thỏa hiệp với cái chết, tôi ru ngủ chính mình bằng liều thuốc độc hại, và như thế nó sẽ dần dần phá hủy sức sống trong tôi.
Thiên Chúa dường như muốn nói với tôi, Ngài chỉ có thể ngự vào lòng tôi khi tôi tự do mời Ngài đến. Ngài không bao giờ tự phá tung cánh cửa tâm hồn tôi để xâm nhập cách miễn cưỡng. Ngài luôn tôn trọng tự do của tôi, ngay cả khi tôi khước từ Ngài. Thiên Chúa luôn cần sự cộng tác của tôi, để Ngài có thể đến trong đời tôi và hoàn tất nơi tôi dự phóng của Ngài: “Khi dựng nên con, Chúa không cần có con, nhưng để cứu con Ngài cần có con cộng tác.” (Augustino)
Tôi muốn tâm hồn mình trở nên máng cỏ ấm êm cho Chúa Giêsu ngự vào trong đêm Giáng Sinh. Tôi quyết tâm góp nhặt những hy sinh bé nhỏ hằng ngày như những cọng rơm năm xưa để Chúa có thể gối đầu ngủ yên. Thiên Chúa thích cư ngụ ở những nơi tràn đầy niềm hoan lạc và tình yêu thương. Tôi ước mong sống yêu thương với hết mọi người, sẵn sàng đón nhận mọi người như họ là, sống quảng đại tha thứ cho những ai làm tổn thương mình, và cố gắng hơn để tránh gây tổn thương cho người khác. Sống cảm thông chia sẻ cách cụ thể cách khiêm tốn và hòa nhã qua nhữngviệc giúp đỡ thường ngày trong công việc.
Ước vọng của tôi thật lớn lao nhưng con người tôi lại đầy những bất toàn và yếu đuối, có những lúc tôi muốn thốt lên như Thánh Phaolô : “điều tôi muốn tôi lại không làm. Điều tôi không muốn thì tôi lại làm”. Tôi thâm tín rằng tôi sẽ chẳng làm được gì nếu không có ơn Chúa trợ giúp. Cuộc sống luôn là một lời mời gọi bắt đầu lại, khởi đi từ một tình yêu bắt nguồn từ Thiên Chúa.
Noel về – đó là lời nhắc nhở tôi chuẩn bị máng cỏ tâm hồn mình thật xứng đáng để đón Chúa mỗi ngày trong đời tôi. Đồng thời, tôi còn có trách nhiệm giúp cho những người khác chuẩn bị tâm hồn để đón Chúa. Thiên Chúa thực sự muốn cư ngụ vào tâm hồn mỗi người, để ở đó Ngài trao ban chính Ngài cho chúng ta. Bao mùa Giáng Sinh qua, khi nhìn lại tôi cảm thấy mình chưa thực sự chuẩn bị chu đáo. Tôi ước mong mỗi lần Noel về giúp tôi lớn lên trong tình yêu và cảm nhận sâu xa hơn tình yêu của Thiên Chúa trong đời mình. Tôi sẽ nỗ lực cố gắng bỏ đi mọi rào cản để Thiên Chúa có thể đến với tôi bất cứ lúc nào và Ngài tự do thực hiện ý định của Ngài trên đời tôi.
Sr. Tiểu Muội

Không có nhận xét nào:

Người Tôi Yêu

Các bạn trẻ thân mến, Là phận nữ nhi, theo lẽ thường tình, lớn lên đến tuổi lấy chồng, ai cũng mong mình có được người bạn trai lý tưởng: Đẹ...