Thứ Bảy, 27 tháng 6, 2015

Tâm thư của “thiên thần” vừa cắt dây rốn, đã bị bỏ rơi!


Tâm thư của “thiên thần” vừa cắt dây rốn, đã bị bỏ rơi!

Mẹ kính yêu,

Sáng ngày 24 tháng 6 mẹ đã bỏ con gần chùa Bửu Thành (phường Tân Phú, quận 9, Thủ Đức). Con đã khóc rất nhiều vì không được vòng tay yêu thương của mẹ chăm sóc bế bồng; con đau rất nhiều vì cha mẹ nỡ ruồng bỏ con. Con không có tội, chẳng có bệnh hoạn tật nguyện, thế tại sao sinh con ra lại chẳng cho con hạnh phúc với mẹ cha. Thừa hưởng “gen” của cha mẹ, hình hài con tựa thiên thần, ai cũng muốn ngắm nhìn bồng ẵm. Dễ thương là vậy, đáng yêu là thế, vậy sao cha mẹ nỡ lòng nào bỏ đứa con mình dứt ruột sinh ra? Chắc mai này lớn lên con sẽ hiểu, chứ bây giờ con chẳng thể có câu giải đáp vì sao con lại trong thân phận của một “thiên thần” mồ côi.

Mẹ ơi, may mà ông Trời cho cô Duyên (Nguyễn Thị Duyên, 21 tuổi; quê tỉnh Đắk Lắk; công nhân khu Công nghệ cao quận 9, TP HCM) nghe được tiếng khóc oe oe…của con. Chị tìm đến và nhìn thấy con: một bé trai sơ sinh được bọc lại bằng tấm vải trắng, ở phần cuống rốn chảy nhiều máu. Cảm nhận được nỗi đau đớn của con, chị mau chóng đưa con vào bệnh viện Quận 9 để cấp cứu. Lúc ấy con sợ lắm, mẹ à! Lúc này sức khỏe con đã khá hơn nhiều rồi. Mở mắt ra con không thấy mẹ đâu, chỉ thấy nhiều cô chú lạ lắm. Con biết họ là người tốt vì ai cũng đặt lên má con một nụ hôn trìu mến. Con chỉ buồn vì chẳng thấy mẹ đâu!

Giờ con nhớ mẹ nhiều lắm! Con nhìn cô Duyên, nhìn chú công an với hy vọng tìm ra manh mối của mẹ mình, nhưng con hoàn toàn vô vọng. Chắc mẹ có lý do đặc biệt lắm mới bỏ con như thế! Mẹ ơi, lý do ấy chính đáng đến nỗi vứt bỏ hài nhi của mình sao!? Nhưng dẫu sao con cũng cảm ơn mẹ đã cho con mở mắt chào đời. Giả như suốt đời không biết cha mẹ ruột con là ai, thì con cũng thầm cầu mong cho cha mẹ được bình an hạnh phúc. Con thiết tha mong những người làm cha mẹ xin đừng phá thai, đừng ruồng bỏ những thiên thần bé bỏng của mình. Với con, mẹ mãi là người mẹ của con. Bây giờ con đang được “mẹ” Nguyệt (Trần Thị Nguyệt, 38 tuổi; ngụ phường Long Trường, quận 9) làm thủ tục để nhận con. Mẹ Nguyệt sẽ thay mẹ chăm sóc và yêu thương con. Nếu có giây phút nào đó mẹ chạnh lòng sám hối ăn năn, hoặc lương tâm mẹ dày vò cắn xé, xin mẹ nhớ rằng con luôn tha thứ cho mẹ.

Mẹ ơi, nếu không có cô Duyên và mẹ Nguyệt chắc con khó lòng sống xót. Mẹ Nguyệt kể rằng: “Khi nghe tin cháu bé bị bỏ rơi, tôi đã vội vào bệnh viện làm thủ tục để xin được nhận nuôi. Cháu bé thật kháu khỉnh, nhìn chẳng khác gì thiên thần.” Trên đời còn nhiều người tốt lắm mẹ ạ! Từ đây cuộc đời con dẫu không có cha mẹ ruột nhưng với con, mẹ Nguyệt luôn là người mẹ thứ hai thật tuyệt vời. Cuộc sống của một công nhân như cô Duyên và mẹ Nguyệt tuy vất vả, nhưng vì tình thương và lòng nhân ái, họ đã mở rộng vòng tay đón lấy một người con đáng yêu này. Rồi con sẽ lớn lên, thiên thần của mẹ sẽ cố gắng trở thành một người thật tốt. Mẹ yên tâm, con sẽ sống hết mình để trả công ơn trời biển mà cha mẹ đã sinh ra con, và mẹ Nguyệt đã yêu thương nuôi nấng con.

Là “thiên thần” bị bỏ rơi, con đau đớn vô cùng, con bị quăng ném vào vùng nguy hiểm, mẹ ơi! Con khát mong mỗi cha mẹ xin đừng đối xử tệ hại với đứa con còn non nớt của mình. Chúng con cần lắm một gia đình, cần lắm bàn tay yêu thương của cha mẹ, cần lắm được làm người và được lớn lên.

Chào người mẹ kính yêu ở phương trời xa,

Con của mẹ, “thiên thần”bị bỏ rơi!

Thủ Đức, 26-06-2015

(Phạm Đình Ngọc, xin được thay lời để nói lên tâm sự của một em bé bị bỏ rơi)

Thứ Sáu, 5 tháng 6, 2015

Hãy Trở Nên Những Mục Tử Như Lòng Chúa Mong Muốn


Hãy Trở Nên Những Mục Tử Như Lòng Chúa Mong Muốn

(TÂM TÌNH GỬI CÁC TÂN LINH MỤC THÂN QUEN)
          Nhân dịp tham dự Thánh Lễ trao sứ vụ linh mục cũng như tạ ơn của các tân linh mục tại Vương Cung Thánh Đường Sài gòn, tại Dòng Kín, tại Dòng Tên... Cảm xúc trào dâng về cuộc đời tận hiến của các tân linh mục thật thánh thiện, đáng quý, đáng mến... để rồi tôi xin gửi chút tâm tình đến quý cha mới.
Trọng kính quý cha!
          Đã hơn một lần, nhiều người nghe bài hát rất quen thuộc của linh mục nhạc sĩ Kim Long vào các dịp phong chức hay tạ ơn tân linh mục: Từ bụi tro Chúa nâng con lên hàng khanh tướng... Một số người hay đùa sửa lại thành: "Từ bụi tro Chúa nâng con lên hàng khinh tướng!"
          Tuy họ đùa nhưng không phải là không có lý do. Có đó và còn đó những linh mục sau khi lãnh sứ vụ linh mục sống trong cung cách khinh tướng để rồi để lại những nỗi đau trong lòng tín hữu.
          Thật vậy, một số linh mục đã quên đi và đánh mất đi cái ơn trọng đại trong đời mà Thiên Chúa trao ban. Và khi đánh mất ơn đó sẽ sống sai lệch con đường của các vị đã đi.
          Chắc có lẽ, ơn linh mục là ơn lớn nhất mà Thiên Chúa trao ban cho con người. Qua cuộc đời tận hiến, qua đôi tay dâng lễ vật dâng lên Thiên Chúa thay dân của Ngài, qua bàn tay mục tử của quý cha, quý cha tuôn đổ hồng ân của Thiên Chúa xuống cho cuộc đời, xuống cho nhân loại. Thật trân quý biết bao với ơn gọi cao quý mà các cha đã được nhận lãnh từ Thiên Chúa.
          Các cha đã từ bỏ gia đình, bạn bè thân thuộc, họ hàng... để tận hiến cho Thiên Chúa. Đó là một sự hy sinh không hề nhỏ cũng như không phải ai cũng có thể làm được.
          Và, trong hành trình hình thành nên cuộc đời linh mục mà các cha tận hưởng như ngày hôm nay chắc chắn có nhiều tấm lòng, nhiều bàn tay đóng góp của quý ông bà cố, quý họ hàng và quý ân nhân. Tất cả những người đó sẵn sàng hy sinh để chia sẻ cuộc đời tận hiến của các cha, họ chỉ mong các cha trở thành một Đức Kitô khác, trở thành mục tử như lòng Chúa mong muốn.
          Các cha biết rằng quý ông bà cố, thân nhân và những ân nhân đặt kỳ vọng nơi các cha là dường nào.
          Có những doanh nghiệp, doanh nhân hay những cá nhân vẫn rất âm thầm mà theo con được biết họ hoàn toàn ẩn danh như doanh nghiệp Trần Quang, Nga Kem (Nga Matta), Suối Nhạc, Bia Bến Thành, Đông Phương Group... cũng như nhiều thành phần khác trong Giáo Hội có cả những người buôn gánh bán bưng chắt chiu để chia sẻ đời tận hiến của các cha họ cũng chỉ mong các cha sống tròn vẹn cuộc đời tận hiến. Bản thân nhỏ bé của con cũng như những người đó. Họ là thân nhân, họ là ân nhân xa gần nhưng tất cả đều ước mong cuộc đời tận hiến của các cha trở nên đẹp và trở nên có ý nghĩa.
          Chính vì thế, hòa cùng niềm vui của quý cha mới, con gửi đến quý cha chút tâm tình nhỏ bé của một người giáo dân rất bình thường, của một người trân quý ơn gọi nơi quý cha.
          Nhìn vào lịch sử Giáo Hội, còn đó những tấm gương đời mục tử tận hiến như Đức Cố Hồng Y Phaxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận, Đức Cha Jean Casaigne, Đức Ông Phêrô Nguyễn Văn Tài... và gần nhất mà mọi người đều thấy là Linh mục Augustinô Nguyễn Viết Chung.
          Cha  Augustinô nguyên là một bác sĩ Phật giáo, chuyên môn về Da Liễu. Khi lên 18 tuổi, nhân đọc một bài báo nói về cái chết của Đức Cha Jean Cassaigne tại trại phong Di-Linh, cậu Chung cảm thấy cuộc sống đó quá tốt đẹp và vô tình Đức Cha Jean Cassaigne đã trở thành thần tượng của cậu. Khi nhắc lại đoạn đời đó, cha Chung cho biết là ngài được rao giảng Tin Mừng bằng đời sống, chứ không phải bằng lời nói. Từ đó cậu Chung có ý nguyện học làm bác sĩ để phục vụ bệnh nhân phong như Đức Cha Jean Cassaigne.  
          Tất cả các vị đó đã sống, đã minh chứng cuộc đời tận hiến của các vị một cách rõ nét trên cuộc đời của các vị bằng sự hy sinh, từ bỏ.
          Hay là, vị cha chung của Giáo Hội đang là  tấm gương sống động, tấm gương sáng cho Giáo Hội về đời sống của một vĩ lãnh đạo bậc nhất của Giáo Hội đó là về cung cách sống nghèo.
          Đức Thánh Cha Phanxicô không chỉ kêu gọi mà còn thực hành cuộc sống đơn sơ nghèo khó của mình mỗi ngày. Ngài không nói nhưng Ngài đã làm, đã nêu gương, đã sống.
          Cung cách sống của Đức Thánh Cha Phanxicô cũng không phải là cung cách được nhiều người ủng hộ trong đó có cả hàng giáo sĩ. Những người không ủng hộ Đức Thánh Cha có lẽ là những người thích hưởng thụ, những người mong muốn người khác phục vụ mình chứ không còn đứng trong tư cách là người đến để phục vụ nữa.
          Vì thế, trong tâm tình vui mừng cùng với gia đình các tân chức, với ông bà cố, với quý cha nghĩa phụ, quý cha linh hướng, cha giáo và mọi người thân thuộc, chắc có lẽ cũng có sự âu lo, sự bận tâm về đời sống linh mục của các tân chức.
          Xin các cha luôn nhớ mình trong cung cách của người phục vụ Tin Mừng. Khi đó, trên con đường phục vụ, trên con đường về nhận xứ, các cha sẽ bỏ qua những mộng ước của những người thành công về mặt kinh tế, xã hội, xây dựng ... Hãy bỏ bớt đi những âu lo về quyền lực, về chức vụ trong tương lai nhưng hãy đặt mình trong cung cách của người phục vụ.
          Có như thế, con tin rằng quý cha mới sẽ là tấm gương sáng của một mục tử như lòng Chúa mong muốn. Và nếu sống được như thế, các cha sẽ được lòng trân quý từ ông bà cố, từ các cha giáo, từ bạn bè thân thuộc họ hàng nội ngoại bởi lẽ tất cả đều mong muốn rằng các cha chính là những mục tử đến để phục vụ chứ không phải để được người ta phục vụ.
          Nguyện chúc cho quý cha tràn đầy sức khỏe, đặc biệt ơn Thánh của Chúa luôn ở trên các cha để các cha sống, các cha bước đi theo vị mục tử tối cao là vị mục tử mang tên Giêsu một cách rõ nét hơn, một cách triệt để hơn trong đời sống mục vụ của mình.
Micae Thanh Châu

Người Tôi Yêu

Các bạn trẻ thân mến, Là phận nữ nhi, theo lẽ thường tình, lớn lên đến tuổi lấy chồng, ai cũng mong mình có được người bạn trai lý tưởng: Đẹ...